luôn luôn có vai chính vọng tưởng mở rộng hậu cung kể về Diệp Chi Châu chỉ có 1 mình suốt hai mươi mấy trong năm này đột nhiên lại có mấy người thân thích. Chưa kịp nắm rõ tình huống này là gì đã xảy ra một sự cố tai nạn.
ra mắt truyện đam mỹ luôn luôn có vai chính vọng tưởng lan rộng hậu cung
Tác giả: Bất Hội Hạ Kỳ
Thể loại: đam mỹ võng du
Trích đoạn truyện luôn có vai chính vọng tưởng mở rộng hậu cung
Diệp Chi Châu sắp chết, nhưng tiếp nối cậu vẫn tồn tại sống, và lại sống thành hình dạng của người khác.
bên trên cửa sổ xe hiện ra một gương mặt lạ lẫm, rất trắng, rất béo, béo đến mức không hề thấy rõ ngũ quan. Cậu rủ mắt, tỉ mỉ đánh giá chiếc Smartphone di động “lỗi thời” trong tay, trong góc nhìn hiện lên vẻ kinh sợ quá độ rồi chết lặng.
Sáng sớm trước khi ra cửa cậu mới vừa xem lịch trình trên máy truyền tin, bây giờ là thứ bảy, ngày 27 tháng 11 năm 3226 theo Tinh lịch. Mà bây giờ, ngày tháng trong cái di động đó lại nói cho cậu biết, bây chừ là một trong ngày nào đấy thời điểm giữa tháng 11 năm 2020 theo lịch Địa cầu.
Tài xế lái xe rất vững vàng, gió thu giá lạnh thổi vào cửa sổ xe, mang đi một chút khí lạnh đầu đông. Cậu nhắm hai mắt lại, nhờ vào ghế, chậm rì rì sắp xếp Để ý đến rối loạn. Coi thêm thể loại Truyện ngôn tình ngược
Cậu nhớ mình bị tai nạn xe cộ. Hai chiếc xe huyền phù tông nhau chính diện, chiếc xe cậu ngồi trực tiếp bị biến dạng. Tài xế tử chiến tại chỗ, còn cậu thì bị thân xe biến dạng đè ép gắt gao ở phía sau, nửa người bên trên đều bị mảnh vỡ thủy tinh cứa thành nhiều vết thương, nhiều chỗ trên người bị gãy xương, nội tạng phỏng chừng cũng trở nên thương, không chết ngay lập tức cũng coi như là kỳ tích.
trong những khi niềm tin không ví dụ Bên cạnh đó có 1 thanh âm cổ quái ở trong đầu cậu nói mấy câu, hỏi cậu vẫn muốn sống hay là không, cậu trả lời là muốn, tiếp đến liền hôn mê bất tỉnh, lúc tỉnh lại lần tiếp nữa, năm 3226 Tinh lịch đã biến thành năm 2020 theo lịch địa cầu, mà cậu từ 1 thiên tài anh tuấn tiêu sái tinh thần lực tuy nhiên S biến thành một người mập ú.
Sớm biết như thế …… thì sáng sớm từ bây giờ cậu sẽ không ra ngoài! Ngày nghỉ thì nên dùng để ngủ, thân thích đột nhiên có mặt gì gì đó, người nào thích gặp gỡ thì tự đi mà gặp mặt đi!
“Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia, tỉnh tỉnh, đến nhà rồi.”
Thanh âm của tài xế vang lên, tiếp đến vai cậu bị vỗ nhẹ, Diệp Chi Châu mở mắt ra, trên bề mặt lộ ra một bộ dáng ngu ngơ mới vừa tỉnh ngủ, chậm rãi ngồi dậy — thật là phiền, thân thể béo tròn này dùng không được.
“Tiểu thiếu gia, ngày hôm nay tiên sinh có chút việc nên sẽ về trễ, ngài ấy để tôi báo cho cậu biết, không cần chờ ngài ấy về ăn cơm tối.” Tài xế tướng mạo ngay thật hướng cậu cười cười, cầm cặp sách chỗ cạnh ghế tài xế đưa cho cậu.
Tham khảo thêm thể loại Truyện bách hợp h
Cậu mừng đón cặp sách rồi đồng ý qua quýt, dịch rời thân thể béo bệu vụng về từ trên chiếc xe “lỗi thời” đi xuống, cất bước chân đến cổng biệt thự cách đó không xa. Trọng tâm thân thể khác hoàn toàn với bình thường để cho cậu thiếu chút nữa ngã sấp mặt. Lảo đảo vài bước, cậu miễn cưỡng ổn định thăng bằng ngừng khoát vịn bồn hoa bên đường ngồi xuống, tiếp nối đưa tay từ trong cặp kéo ra một chiếc gương soi màu hồng phấn — trực giác nói cho cậu biết, tất cả các việc quỷ dị nọ, vật này có thể giải thích cho cậu.
Ngoài ra là để đáp lại cậu, cái gương màu hồng đột nhiên phát sáng, sau đó tự động hóa lan rộng, một màn Ảnh hiện ra trước mặt cậu, mặt bên trên hiện một đoạn chữ viết màu đen, [Xin chào kí chủ, tôi là hệ thống cứu thế số 01, ngài hoàn toàn có thể gọi tôi là Thông Thiên.]
Diệp Chi Châu xém bị nước miếng của chính bản thân mình sặc chết, nôn nóng đưa tay thuận thuận cổ họng, cầm gương soi ra xa, cau mày hỏi: “Hệ thống cứu thế số 01? Thông Thiên? Giọng nói vang lên lúc tao bị tai nạn là mày phải không? Mày muốn làm gì? Còn thân thể của tao đâu? Đã chết rồi sao? Nơi đó là nơi nào? Bộ dáng hiện tại này của tao là xảy ra chuyện gì?”
luận điểm hơi nhiều, hệ thống vừa tiêu tốn phần nhiều năng lực để di dời linh hồn kí chủ thoáng có điểm chết máy. Màn Hình ảnh đình trệ bất động, sang 1 hồi lâu mới ban đầu có mặt chữ viết lại lần nữa, [Đúng là tôi nói; khối hệ thống đã được trói buộc, xin kí chủ dựa theo tư liệu hệ thống cung ứng dứt nghĩa vụ cứu thế; thân thể cậu hiện thời tạm thời do hệ thống đảm bảo an toàn, rất an toàn; không chết; nơi này là trái đất nhiệm vụ số 01; khiến cho tiện tiến hành nhiệm vụ, kí chủ sẽ sử dụng thân thể anh hùng có liên quan đến nghĩa vụ.]
chóng vánh sắp xếp tiêu hóa tin tức lấy được, cậu chuẩn xác bắt được trọng điểm, “Ý của mày là, sau khi tao xong xuôi nghĩa vụ cứu thế là có thể an ninh quay về nhân loại của mình? Không cụt tay cụt chân, hoàn hoàn hảo chỉnh trở lại?” Đọc full list truyện Cưới trước yêu sau
[Đúng vậy.]
Nghe thế tâm của cậu hơi buông lỏng. Việc đang đi vào nước này có thể sống trở về là tốt rồi, về phần nhiệm vụ cứu vớt trái đất, cậu làm là được, còn rất có thể dứt hay là không, trong tương lai rồi tính.
Tên tiểu hồ ly Diệp Chi Châu từ nhỏ dại đến lớn thích đùa giỡn với ông trời rất nhanh đón nhận hiện thực… Không đồng ý cũng không còn cách nào cả, hiện tại cậu cũng đã trở thành như thế rồi.
Đã biết phiên bản thân muốn cái gì, cậu liền có tâm tư chú ý đến các phương diện khác. Cậu cầm cái gương hình tròn màu hồng lật qua lật lại quan sát, có chút vô ngữ, “Mày không phải là khối hệ thống sao? Như thế nào lại biến thành một chiếc gương? Đúng rồi, màn Ảnh lớn như thế, không sợ người khác thấy sao?”
[Tôi vốn đó là một chiếc gương. Hệ thống đã đc trói buộc, chỉ có kí chủ mới hoàn toàn có thể thấy màn Ảnh. Còn những chiếc khác, kí chủ và khối hệ thống có thể trực tiếp dùng ý niệm trao đổi.]
trái lại phương diện này làm rất tri kỷ.
Cậu nhìn thực trạng xa lạ chung quanh cùng cánh tay trắng mập của bản thân mình, gõ một chiếc lên mặt gương: “Được rồi, cho tao tư liệu đi, chúng ta làm nghĩa vụ ngừng sớm, bình yên về nhà càng sớm.”
Màn Hình ảnh lóe lóe, kế tiếp từng đoạn lớn chữ viết bước đầu hiện ra ngoài, cậu vội vàng tập kết nhìn kỹ.
Đọc thêm thể loại Truyện tranh đam mỹ có thịt
Một giờ sau, nhìn xong tư liệu hệ thống đưa cho, Diệp Chi Châu co rút khóe miệng. Hệ thống cứu thế, tên gọi rất ư là cao thượng, nhưng cách thức cứu thế lại ……
[Ngăn cản hero chính NP, chính là cứu vớt quả đât.]
ở đầu cuối trong màn Ảnh hiện ra một câu tổng kết như thế, kế tiếp lóe lóe rồi bặt tăm.
Cái gương soi vẫn chính là cái gương soi, mặc dù vậy tam quan của Diệp Chi Châu rốt cuộc cũng không còn giống tam quan trước kia nữa.
quả đât này có chuyên môn trở nên tân tiến gần giống với địa cầu cổ điển ở thế kỷ 21. Chiến tranh rất ít lắm, môi trường bình thường, khoa học kỹ thuật đang ở giai đoạn trở nên tân tiến rất mạnh, mọi cá nhân an cư lạc nghiệp, hết thảy đều tốt đẹp.
tuy nhiên, luôn luôn có hero chính vô tinh thần hủy hoại thế giới.
Truyện được edit & post duy nhất tại: .
nhân vật chính của trái đất này tên là Bạch Lỵ, là đàn bà nhỏ dại của thư hương thế gia Bạch gia, được cha mẹ thiên kiều vạn sủng nuôi lớn, quanh năm định cư ở quốc tế, tính cách ôn nhu tướng mạo lạc quan, là 1 nữ thần người gặp gỡ người thích. Cô có 1 vị hôn phu thanh mai trúc mã tên là Dương Uy, đối xử với cô rất chi là giỏi, hai người ước hẹn đến khi 24 tuổi sẽ kết hôn với nhau.
Nhưng ông trời không chiều lòng người, lúc Bạch Lỵ 23 tuổi, trong một lần về nước Du Lịch, cô bị tai nạn xe cộ mất trí nhớ, người cứu cô là gia chủ Vân gia mới thượng vị, Vân Kha.
sau khi vết thương lành hẳn Bạch Lỵ không nhớ rõ bất cứ cái gì, cũng không biết nên đi nơi nào. Vân Kha sinh lòng thương tiếc, thấy cô kha khá am hiểu hoa cảnh, liền nhận cô về nhà, khiến cho cô ở ngôi nhà của mình làm người dưỡng cây. Kế tiếp đó là motip rập khuôn sáo cũ lâu ngày sinh tình, Vân Kha từ từ bị Bạch Lỵ ôn nhu đơn thuần lôi kéo, Bạch Lỵ cũng trở nên Vân Kha thành thục săn sóc làm cảm động, cảm tình hai người rơi vào cảnh đẹp, chỉ với kém đâm thủng một tầng giấy cuối cùng.
Nhưng mà sự tình luôn ngoài ý muốn, đứa con mồ côi thế giao đc Vân Kha nhận nuôi nghĩ sau khoản thời gian Bạch Lỵ biến thành chủ mẫu Vân gia nhất định sẽ đánh đuổi mình, liền lập kế hoạch vụng trộm giết chết Bạch Lỵ, ngăn cản cô & Vân Kha cùng một chỗ. Cậu họa tiết thiết kế một cảnh tai nạn xe cộ, thiếu chút nữa gài bẫy lầm Vân Kha đang tâm huyết dâng trào tới đón Bạch Lỵ, trong lúc nguy cấp, Bạch Lỵ kiêu dũng đẩy Vân Kha ra, nhưng bạn dạng thân lại bị trọng thương.
Vân Kha khó chịu, sau khoản thời gian điều tra rõ chân tướng liền đuổi đứa con mồ côi kia ra khỏi Vân gia, cũng bắt đầu ngoài sáng trong tối chèn ép cậu, vì nữ chủ trút giận. Đọc thêm list Truyện tranh đam mỹ omega
Một tháng sau, thương thế nữ chủ tốt lên, còn nhân họa đắc phúc khôi phục ký ức, nhớ lại các việc ở nước ngoài and vị hôn phu. Vị hôn phu ở nước ngoài nhận được tin tức liền nhanh chóng chạy tới, hai người ở trong bệnh viện ôm nhau khóc nức nở.
Vân Kha rất thống khổ, thống khổ thì cần phát tiết, thế là đứa con mồ côi lần thứ hai bị xui xẻo, lần này trực tiếp bị đùa tới chết. Sau khoản thời gian nữ chủ biết thì rất áy náy, rồi lại cảm động cảm tình Vân Kha giành riêng cho mình, từ đó bước đầu cuộc hành trình quấn quýt lắc lư giữa hai nam nhân.
Vì tranh đoạt nữ chủ, hai nam nhân bắt đầu những loại tranh đấu gay gắt, rốt cục lưỡng bại câu thương, nữ chủ rất buồn bã, cảm giác mình là hồng nhan họa thủy nên tự sát. Tất nhiên là không tồn tại chết. Nhưng hai nam nhân lại lo âu, ở trước giường bệnh nữ chủ khẳng định không tranh đấu nữa, vả lại nguyện ý cùng địch thủ chăm sóc nữ chủ. Nữ chủ rất cảm động, sau cuối ba người hạnh phúc ở cùng một chỗ.
Sự tình phát triển sắp tới đây vẫn chỉ mới hủy tam quan một ít thôi, nhưng mà ba mươi năm sau, hết thảy đều không như vậy.
Ba mươi năm sau, nữ chủ chết, trong ba mươi năm cô sinh bốn người con, hai nam chủ mỗi người hai đứa, một chút cũng không bất công. Sau thời điểm mai táng nữ chủ, hai nam nhân chung sống hoà bình ba mươi năm chóng vánh trở mặt, ban đầu lấy vóc dáng liều mạng tranh đấu. Loại tranh đấu này trực tiếp kéo dài đến đời kế tiếp. Tiếp nối đời tiếp nối lại có đời sau đó, mà một đời so với một đời còn kịch liệt hơn, một đời so với cùng một đời càng hỗn loạn hơn, một đời so với 1 đời càng đấu càng ngoan độc hơn, sau cùng sau thời điểm nữ chủ chết được trăm năm, hậu đại của nữ chủ tàn phá quả đât.
….. Loại phương pháp hủy diệt nhân loại này sự thật là một trong những lời khó nói hết.
Mà càng thêm một lời khó nói hết chính là, thân thể béo phệ mà cậu sử dụng hiện tại tên là Đỗ Dương, thân phận là ….. Đứa trẻ mồ côi thế giao đc Vân Kha nhận nuôi.
Làm pháo hôi lớn nhất trong đoạn tình yêu tay ba này, Diệp Chi Châu rất chi là muốn thở dài. Cậu mở khối hệ thống ngụy trang thành cái gương soi, chỉnh ra công suất phóng lớn, tỉ mỉ quan sát thân thể hiện nay.
Rất trắng, đây là tuyệt vời trước tiên. Tiếp nối chính là béo, vô cùng béo, chỗ nào cũng béo, body cao thấp, cũng chỉ có đôi mắt là còn hoàn toàn có thể nhìn ra dáng vẻ đại khái. Diệp Chi Châu không đành lòng nhìn thẳng cái gương, sống hai mươi năm, cậu còn chưa từng “đầy đặn” như vậy.
“Em ngồi ở chỗ này làm gì?”
Một giọng nam mát lạnh trầm thấp dễ nghe khiến cho Diệp Chi Châu đang đắm ngập trong cân nhắc hồi thần, cậu ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, liền thấy một nam nhân cao lớn đứng tại phần khuất sáng cách cậu hai thước, phía sau còn có một thân Hình ảnh đẹp đẽ.
Tây trang định chế đắt giá, giọng nói thờ ơ, kiểu tóc được cảnh giác tỉ mỉ chải chuốt, khí tức cường thế không tự chủ phát ra ….. Cậu chớp mắt mấy cái, ý thức đc người nọ hẳn là người chủ sở hữu biệt thự này — đương gia đương nhiệm Vân gia, giữa những hậu cung của nữ chủ, Vân Kha.
Dựa theo thời hạn, nam chủ lúc này đã nhận nữ chủ từ bệnh viện về nhà đc mấy ngày, nếu mà người con trai này là Vân Kha, vậy nữ nhân phía sau anh ….. Tầm mắt Diệp Chi Châu chuyển về phía thân Ảnh nhỏ tuổi xinh phía sau Vân Kha, nhìn về phía đỉnh đầu kẻ thù — liền thấy một lá cờ bé dại nền đen hoa văn hồng viền vàng sáng lấp lánh lung linh đang xoay tròn.
Xem ra người này chính là nữ chủ Bạch Lỵ.
Chúc bạn đọc truyện đam mỹ ‘Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng lan rộng Hậu Cung’ vui vẻ!