Nhận xét truyện Truyền Thuyết không Sánh bằng

Hai kiếp đầu, cả anh và cô các bỏ qua nhau. Khi anh cũng như cô dè chừng mối tình sẽ viên mãn thì có thêm chuyện xảy ra khiến mang đến hai tổ ấm âm dương cách trở.

Trình làng truyện truyền thuyết không sánh bằng

Tác giả: Tiểu Kết Ngủ Ngày
Thể loại: Ngôn tình trọng sinh

Trích đoạn truyện truyền thuyết chưa sánh bằng

dưới hoàng tuyền, hai mặt mặt đường bắt ngang cầu Nại Hà tỏa nắng một chốn trời mạn châu sa hoa đỏ thắm, như tấm thảm béo đầy máu, rải rác bên dưới con sông Vong Xuyên còn thấy cánh hoa đỏ trôi theo làn nước chảy. Cô vẫn hai lần không uống bát canh mạnh mẽ Bà chuyển đến, để hai kiếp chiều chuộng một người nhà.

Lần thứ tía đặt chân đến, chổ chính giữa trạng đem theo rầu rĩ và ngại ngùng… Cô trù trừ Cách qua tảng đá Tam Sinh, rồi mang đến một đình bé dại, phía trước đình đã là một bà lão mang mái tóc Bội nghĩa phơi, nụ mỉm cười phúc hậu.

Số chúng ta đứng chờ cộng cô uống canh chưa đông, một xíu đang đi tới lượt, còn sẽ cân xem sử dụng từ để thể hiện trung tâm ý, thì gia đình đã bắt buộc biểu lộ sẽ công bố.

“Cô gái, cháu đang chính thức quyết định chưa?”

Cô cướp thót người, khi biết mạnh Bà đã hỏi chúng ta thì mím môi, ngập ngừng: “Dạ, con cháu vẫn chính thức quyết định rồi…”

“…Cháu đang không uống canh.”

Nụ mỉm cười khỏe khoắn Bà siêu bao dung, làm cô càng nhìn càng bựa hổ, giọng bà khôn xiết nhẹ nhàng, từ tốn nói: “Đứa trẻ bướng bỉnh. Nếu uống canh, con cháu sẽ bao gồm cuộc sống no đủ hạnh phúc hơn mang lại kiếp sau. Con cháu chưa uống, đổi lại có được cái báo giá cháu đề xuất trả cho công việc này, ở người đời, cuộc sống của cháu ắt nhiều gian truân, đôi lúc, lại chính là kiếp đau thương nữa thì sao?”

>> Đọc thêm thể loại Truyện sắc

Cô bao gồm suy xét ấy, tuy nhiên cứ mãi giày xé trong lòng vì chưng không nên duyên nợ cùng thành viên đó hai kiếp liền, có tác dụng cô chưa cam lòng cam dạ. Cô ý muốn một kiếp, cô và thành viên gia đình ấy được cần duyên phi tần ông chồng, sống mang lại đầu Bạc đãi răng long, yêu thương nhau cả một đời.

vì thế, càng bổ xung vững tin ý chí, cô lắc đầu, chú ý bạo gan Bà bằng đôi mắt thành khẩn, “Đá Tam Sinh biểu trưng đến kiếp trước, kiếp này cũng như kiếp sau. Kiếp trước là nhân, kiếp này là quả, kiếp sau là duyên. Con cháu tin, kiếp sau con cháu và đại trượng phu sẽ tất cả duyên. Con cháu ước ao tìm nam giới một lần cuối cùng, nếu vẫn bắt buộc thay đổi được số mệnh, thì khi gặp mặt bà một lần nữa, con cháu nguyện không làm cho người…”

“Có duyên, duyên mỏng chưa bao gồm nợ.” mạnh khỏe Bà chưa che nổi nụ cười vì tha.

“Có duyên ắt gồm nợ.” Cô kiên trì đáp.

bạo dạn Bà gật đầu đồng ý, đưa tay về phía trước, khu vực đấy có một ô cửa mịt mờ khói trắng. Khi cô đi ngang bà, chấp nhận chào bà lần cuối, bà khẽ nhoẻn đôi môi đỏ thắm, khuôn mặt sáng ngời.

Cô đưa đôi mắt đầy sự tôn trọng dành mang đến bạo gan Bà, rồi bước chân qua cánh cửa bằng đá điêu khắc, bên bên đó chính là chốn trời màu trắng toát, cả thân thể cô hoà vào không gian đó, mất tăm.
chiến thắng Nam đang không nhớ các bạn đang mơ mang lại hình họa tiếng trống vang cả huyện Tranh Châu bao nhiêu lần… Tiếng pháo hoa rợp trời, cánh đào tung phấp chim cút, một bầu trời blue thăm thẳm, cả tiếng chúc mừng, tiếng đưa tin, tiếng ghen tị khắp phố náo nhiệt cứ văng vẳng vào tai. Chỉ biết, nó vẫn có mặt trong suốt quá trình cô bự lên, thân thuộc đến độ, cứ xem phần đa các bạn trong cơn mơ đó khôn cùng vồ cập, như thật.

“Ôi, công tử Lâm Bá Ngọc đỗ trạng nguyên rồi.”

“Đầu bảng! Dường như năm nay hoàng thượng sẽ ban thưởng công chúa Kiến Ninh mang đến ai đỗ trạng nguyên lần này ấy.”

“Vậy buộc phải chạy mang lại Lâm phủ xem tình hình xem.”

“Ai ba, chuyến này Lâm lấp đã đãi tiệc rượu béo lắm đây.”

“Cuối cùng cả huyện Tranh Châu cũng có thể có trạng nguyên rồi.”

“Tới rồi, tới rồi. Trạng nguyên đã đến cầu Dạ Nguyệt rồi.”

lúc này đây, chiến thắng Nam đứng bên trên lầu, mở cánh cửa sổ, nhìn ra không tính phố náo nhiệt. Xúc cảm vui sướng trào dâng.

>> Coi thêm thể loại Ngôn tình cao h

đại trượng phu đang đậu trạng nguyên cũng như ý nguyện thành viên gia đình, đã không uổng công ngày đêm vùi mài kinh sách, lòng cô tất cả vui mừng lẫn chua xót. Số đông câu bàn tán của gia đình, cô nghe siêu rõ, cả những cô gái trong Thanh Hoa chậm này cũng đang bàn tán sôi nổi. Cả mẫu huyện Tranh Châu này, ai ai lại lưỡng lự mang đến Lâm Bá Ngọc, bởi công tử tuấn tú, đắt tiền hơn gia đình, học cao hiểu rộng, không cao ngạo, điềm tĩnh lại thiết yếu chắn, một vày công tử cả trẻ em cũng cần phải ái mộ, kính nể. Nay lại đỗ trạng nguyên, khắp địa điểm điều vui mừng phấn khởi.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!

Related Post