Hai kiếp đều là anh là câu chuyện Kiếp trước cô như hình với bóng, bảo đảm an toàn anh mọi lúc mọi nơi, cô thậm chí hi sinh bản thân đỡ đạn cho anh, chỉ vì, cô yêu anh. Kiếp này cô chỉ là 1 nữ nhân nhu nhược, cô tự dặn lòng rằng không được thiết kế tổn thương phiên bản thân mình vì anh nữa. Mặc dù thế, định mệnh như có sắp đặt, cô lại chạm mặt anh, trái tim lại loạn nhịp… Cô phải làm sao đây?
trình làng truyện hai kiếp đều là anh
Tác giả: Tiểu Kết Ngủ Ngày
Thể loại: Ngôn tình trọng sinh, sủng, sắc
Trích đoạn truyện hai kiếp đều là anh
“Pằng”
Cô xúc cảm ngực mình thật đau, tay chân cô cử động không nổi nữa, cô mất dần niềm tin, đôi mắt mờ đi.
Thật lâu lúc sau cảm xúc đau đớn ấy qua đi, cô mở mắt nhìn xung quanh, trước mắt cô là màng mờ trắng ảo, có bóng dáng nhỏ nhắn từ từ bước gần lại cô.
“Khuynh Đề, đi thôi.” giọng nói thật trong trẻo vang lên.
“Đi… Đi đâu? Cô là ai?” Khuynh Đề thấp thỏm, đây là đâu sao chỉ thấy một màu trắng toát, lạnh giá thế này…
“Đi thôi, nơi thuộc sở hữu cô, nơi không tồn tại đau thương, nơi không có chết chóc. Nơi cô không cần hằng ngày phải nghe lời sai khiến cho, không hẳn sống như một con rối chém giết. Và là nơi không có Lãnh Thế Thiên, đi thôi.” bóng dáng nhỏ đó chạy lại nắm tay cô cười vang. Coi thêm list Đam mỹ trọng sinh
Bóng mờ trắng dần hiện ra, là một trong những cô gái tầm 13-14 tuổi, cặp mắt tinh anh, đôi môi mọng cười lên thật đẹp, đôi má ửng hồng, mái tóc bầu ngang vai, cô bé mặc bộ váy trắng dài đến chân, thật trong như thiên sứ.
Cô thẩn thờ ba giây, khi nhớ lại cô bé nhắc đến ba từ “Lãnh Thế Thiên” tim cô nhói lên “Không đc, cậu chủ cần tôi đảm bảo, tôi không thể bỏ đi được. Buông tôi ra!” cô hét lên, kéo tay cô gái khỏi tay cô.
“Tại sao? Nếu không có cô đảm bảo cho anh ta, thì cũng sẽ có người khác bảo vệ, anh ta thiếu gì Ảnh vệ. Cô có yêu anh ta quá hóa ngốc không hả? Theo ông ta lâu thế, hắn có lúc nào chăm chú cô một lần chưa, có âu yếm cô dù chỉ một lần chưa? Tại Sao cô vẫn một mực muốn Theo anh ta, hừ.” cô nàng khó chịu nhìn cô, đúng là con người, yêu quá hóa ngốc nghếch a.
“Tô.. I.. Tôi không có yêu anh ta.” Cô chết trói cũng không muốn cho những người khác biết mình yêu anh, chính là cảm tình cô giấu tận sâu trong lòng cô, cô không muốn ai biết cả.
cô nàng nhìn cô khuôn mặt đã ửng đỏ như quả cà chua “Ây da, cô đúng là ngốc, ai nhìn cô thì cũng biết cô yêu anh ta. Cả anh ta cũng biết, nhưng chỉ là không nói thôi…” hừ, nhìn cô khi nhắc đến anh ta đôi mắt tràn trề tình yêu nồng đậm, lừa người à.
cô bé bỗng đâm chiêu, tay chống cằm. Khuynh Đề chột dạ nhìn cô nàng, nuốt nước bọt lãng tránh qua chuyện khác “Nè, mà cô gái là ai? Đây là đâu, sao chỉ có một white color vậy?”.
“Nè… Nè…” Một hồi lâu cô bé không replay, Khuynh Đề sợ hãi.
Mắt cô nàng lóe sáng, ngẩn đầu lên nhìn Khuynh Đế không replay thắc mắc, cười cười “Cô muốn sống lại một lần nữa không?”.
Khuynh Đề kinh sợ “Sốn.. G.. Cô nàng nói tôi sống một lần nữa là sao? Tôi chết rồi sao?” Đọc full list Truyện ngôn tình sủng
“Ừm, cô chết cách đây mười phút rồi, cô quên cô đỡ đạn cho anh ta (Lãnh Thế Thiên) mà chết sao?”
“A…” cô gần như nhớ lại. Buổi sáng cô and Lãnh Thế Thiên cùng thêm hai Hình ảnh vệ đó là Ẩn Long và Ẩn Diệc, từ công sở TGĐ bước vào thang máy chuyên được dùng TGĐ để xuống tầng hầm giữ xe. Vừa bước xuống tầng hầm liền bị một đám người bịt mặt bao vây bao quanh, cô nhớ không lầm thì gần các hai mươi tên, tên cầm dao, tên cầm gậy, mang tên cầm cả thanh sắt dài, mà chỉ có cô và thêm hai Ảnh vệ nữa bảo đảm an toàn Lãnh Thế Thiên. Cho dù cô có gần năm năm học võ, tay không đánh trả thì cũng không chống lại nổi quá nhiều người bịt mặt này, cô kiệt sức. Lúc cô gần như ngã khuya, Lãnh Thế Thiên bước tới giải vây cho cô, anh đánh trả thì trong góc xe một người bịt mặt bước ra, trên tay cầm súng hét lên “Lãnh Thế Thiên, mày chết đi!”, cô không chăm chú thân thể mình đang âu sầu, chạy đến ôm anh.
“Pằng” một tiếng, cô xúc cảm ngực mình thật đau thật nghẹt thở, cô cố mở mắt ra nhìn anh, chỉ thấy anh hốt hoảng kêu tên cô, anh ôm cô vào lòng. Vừa lúc đó thang máy mở ra, cô chỉ nghe thấy nhiều tiếng súng nổ rồi đôi tai ù đi, mắt nhắm lại. Lúc cô mở mắt là ở đây, à thì ra cô chết thật rồi.
“À, chết thật rồi.” cô cười, có gì đấy thật mất mát.
“Nè cô, muốn sống lại không?” cô nàng bị Khuynh Đề không chăm chú, bực bội ra mặt.
Đọc thêm list Truyện bách hợp h
Cô không nghĩ ngợi replay “ Không!”.
“Tại sao? Chưa hẳn ai ai cũng tham sống sợ chết sao, cô thật kỳ lạ.”
“Sống mà không có tương lai, không mục đích sống. Sống không tồn tại mái ấm gia đình bên cạnh, sống như một cô nhi, sống thật đơn độc tôi sống làm gì?” Cô cười chua chát, nghĩ đến những năm tháng đã qua cô thà không sống nữa, làm một oan hồn lẩn quẩn có khi vui vẻ hơn.
cô bé bực mình, lấy trong túi ra một tờ giấy lẩm bẩm một hồi mới thốt lên “Tôi cho cô một thời cơ nữa, lần này hãy sống vì cô, sống làm thế nào để cho đáng tôi đã giúp cô. Kiếp này không giống như kiếp trước của cô hay là không là do cô định đoạt, tôi chỉ mong cô đừng làm tôi thuyệt vọng.” Bỗng sau lưng cô nàng tỏa hào quang thật mắt chói, dần dần mất tích & cô gái cũng không còn thấy đâu nữa.
“Nè.. Nè.. Cô bé, vậy là sao… Ch…” chưa nói hết câu Khuynh Đề bị một màng đen cuốn lấy, ngất…
Chúc bạn đọc truyện online trực tuyến truyện ‘Hai kiếp đều là anh’ vui vẻ!