Tóm tắt truyện Tổng giám đốc Bá Đạo, Chớ Chọc chúng tôi

“Phụ phái nữ, chưa ai dám quan sát bên tôi mang góc nhìn khiêu khích do đó ,Nhưng cô so với họ thật sự cực kỳ cuồng nhiệt.”

Giới thiệu truyện Tổng giám đốc bá đạo chớ chọc tôi

Tác giả: cát Nhi
Thể loại: Ngôn tình tổng tài

Trích đoạn truyện Tổng người đứng đầu bá đạo chớ chọc tôi

Đại đội nhân mã, tay xách nách mang nào là máy chụp ảnh,máy quay, cây bút viết….. Hầm bà lằng đủ nhiều thứ. Ai cũng sẵn sàng chuẩn bị tinh thần ở chừng độ đỉnh cao để được “chiêm ngưỡng” anh hùng HOT nhất ngày bây giờ.

gia đình bạn mặc dù không làm thông thường một công ty, tuy vậy cũng khá ăn rơ truyền lẫn nhau ánh nhìn ” bắt tay hợp tác cộng tất cả lợi”.

Phóng cục tin tức buổi sáng sớm của Đài truyền hình phần đa trang bị phần đông quy định, chờ đón ở phía bên ngoài ‘ Tân Xuyên Hào Ngụ”.

“Ba, hai, một.” ký kết giả chụp hình làm thủ hiệu.

“Xin xin chào quý khách khán giả vẫn xem chương trình điểm tin lúc tám giờ sáng của Đài Truyền hình Tảo An, tin tức bước đầu tiên chúng tối mong gởi cho quý vị là tình hình tía vị thương da có tiếng nhất ngay hiện tại làm chấn đụng giới kinh doanh buôn bán.”

Một góc khác, phát thanh cục Đài truyền hình Mùa Xuân cũng ban đầu tiến vào

“Ba doanh nhân : Vương Kim mạnh khỏe, Lâm Kiến Đức, Cao Phong Vĩnh, chiều bữa qua sẽ chấp nhận công bố phá sản. Theo tin tức tôi vừa cảm nhận, nhà nợ của tía thành viên bọn họ rất nhiều là một người: Vệ Triển Dực – Tổng người đứng đầu của tập đoàn Dực Hải

xong xuôi lại một ít, phát thanh viên lại nói: “Không cần là độc nhất vô song, mười bốn năm trước, ba nhà bạn này cộng căn nhà bọn họ Vệ cũng có thể có một mối oán thù hiềm khích, ngày bữa qua đó chính là ngày giỗ của ba Vệ Triển Dực. Có đánh tiếng truyền ra bên cạnh, năm đó cha người trong gia đình họ ác độc ý ngầm chiếm đoạt tập đoàn Vệ thị, hành động của Vệ Triển Dực lần này gồm bởi vì ‘thay cha báo thù’ hay không? Bản đài đang có kết luận sớm nhất cho các bạn.”

Ở một góc khác, Đài Truyền Hình Mùa Hạ cũng bắt đầu lên sóng ——

“Bây giờ tôi đi tới căn nhà của Vệ Triển Dực, đoán chừng cha phút sau, chiến tướng gan dạ thiện chiến thương trường này ra mắt, anh ấy vẫn cho việc đó ta biết phân minh hơn.”

Ngồi xoay lưng chú ý xa xăm, ĐinhTinh Diễm nhai kẹo cao su đặc, buồn rầu thổi bọt bong bóng.

“Chúng ta ngồi chỗ này được không?” Tiểu Khả – hợp tác viên của cô ý ngó dáo dác hỏi.

“Có đồ vật gi không tốt?” Cô đã đeo mắt kính, tóc ngắn cất cánh phấp chim cút trong gió.

“Có một điều lạ là các ký kết giả chỉ hóng sẵn ở ngôi nhà xe mà lại lãng quên gì tới cánh cửa chính.” Tiểu Khả gãi gãi mẫu ót, thật là phiền não.”Nhưng sao chúng ta lại rãnh rỗi ngồi đùa ở nơi này. . . . . .”

“Nơi này bốn phương tinh thông, vừa tất cả động tĩnh, bất kể chạy cho đâu cũng rất gần.” Cô lại làm tiếp thổi bọt.

“Nhưng mà lại, số đông người khác những trực tiếp canh phòng ở đông đảo địa điểm đấy, bản thân mỗi chúng ta sao lại ngồi xa cũng như vậy!”

“Cậu chỉ ‘ gia đình bạn khác ’, ông nhà họ cũng phái bao nhiêu bạn ra quanh đó, tòa soạn tất cả chúng ta lại bủn xỉn bởi thế, rõ ràng là tạp chí to vô địch, bị đá ra trận cũng chỉ cần có cậu theo nhà bạn nhưng mà thôi.”

“Lời nói chẳng hề nói do vậy nha! Cậu vốn không mong muốn để cho bản thân đi theo. . . . . .” Tiểu Khả lịch sự nói toạt ra, gồm chút uất ức.

>> tham khảo thêm thể loại Truyện ngôn tình sủng

“Nói nhảm! Vệ Triển Dực là cơn mơ của mình . . . . . .” Lời chứ chưa nói hết, khóe mắt cô liếc một cái. Cánh cửa chính bao gồm âm thanh !”Tiểu Khả, xách túi theo.” Cô nhảy lên, ném mắt kính ném cho cậu ta, hai mắt sáng lên .”Nhường một ít, nhường một chút!”

“Các bởi, hiện thời Vệ Triển Dực đi từ trong căn nhà ra, chúng tôi mau chóng đi mang đến phỏng vấn. . . . . . À?”

Hù hù ! Một cơn gió lốc thổi qua, con gái xướng ngôn cục lập cập đè loại váy chiffon mỏng manh xuống sợ nó cất cánh lên..

“Vệ tiên sinh, xin hỏi. . . . . . Oh!”

Một bóng dáng mau chóng đi tới, đụng nên một vày ký giả làm cho ông ta xoay một vòng.

“Xin ngài phát biểu cảm tưởng. . . . . . Á? Microphone của tớ đâu?”

Microphone bay giữa không trung, rơi xuống với tốc độ chóng mặt.

Cốc!

“Shit! Người thân nào dùng Microphone đánh tôi?”

Lực lượng ký giả uốn éo thành một đoàn, chúng ta thủ xướng tóc ngắn bay bay, hai mắt giảo hoạt,đi tới vạch phía trước.

giữ vững nhảy xổ vào la.

Đi ra Tân Xuyên hào ngụ, Vệ Triển Dực nhanh chóng bị nhóm bự truyền thông chặn đứng.

bạn bạn xoa tay, sẵn sàng chuẩn bị nghe một đoạn trường thiên thổ lộ. Dựa vào phần đa bằng cớ trước kia, Vệ Triển Dực thực hết sức đặc sắc, hay nói khác hơn hắn là kẻ hoa hoa công tử, tay ăn uống đùa trác an táng. Trước kia khi vấn đáp anh ta, thì anh ta mạnh bạo miệng nói điều kiện một đổi một, tức một cuộc phỏng vấn đổi lấy một tiểu cung nhân, có thể còn mang lại Macao đánh cuộc ngàn vạn, dẫu vậy đầy đủ thua thảm sạch. (Won: 1 hình tượng của phá da đưa ra tử là đây )

Nghe giọng điệu của anh ý ta, cố kỉnh tiền bên một lần đưa cho tất cả những người khác, chẳng những không cảm cảm giác đau lòng, còn cực kì thoải mái đấy!

Thật bắt buộc có người giúp anh tính toán căn số. Mình con trai này chưa từng biết chữ bình thản viết như thế nào, anh đã từng ở kinh doanh chứng khoán nhất chiến thành danh, đột nhiên chốc lát tiền xoàn đội nón ra đi. Anh kiếm tiền rất nhanh chóng, tiêu tiền cũng Cấp Tốc không kém, mặc dù gồm bệnh bựa mê bài bạc ở Macao, nhưng bản lĩnh phán đoán cộng đồng của anh ý có thể nói là bậc cao thủ, luôn download nhiều công ty nhỏ tuổi có loại giá một vốn tư lời.

Đời trước Vệ cầm cố Hiệt chưa gồm đủ sự nhạy bén trong buôn bán, không nghĩ tới con ông so với ông còn tệ hơn!

hóng chút. . . . . . Các gì được biểu lộ ở trên chỉ đơn giản là phần thường nhìn của trước kia. Sau ngày ngày nay, có lẽ anh đang đảo ngược tình hình, được liệt con gà là một mình trong “Nhân vật Ác ác”.

Máy chụp ảnh răng rắc răng rắc, cam kết giả ùa lên, đem hết khả năng giơ cao ống kính.

Vệ Triển Dực mặc một bộ Armani, đường cắt lưu loát khiến mang lại thân hình càng bổ sung kiện tráng tuấn dật. Không giống có hồ hết người hùng có tiếng khác, anh không đeo mắt kính, cũng không né tránh ống kính, thân thể to lớn rắn rỏi đứng giữa người trong gia đình, trông thật có thể “hạc đứng trong bè bạn gà”.

“Vệ tiên sinh, xin hỏi đây có phải là một biện pháp hành động phục thù không?”

“Vệ tiên sinh, bao gồm báo cho biết cho là Vương Kim Đức và ba thành viên gia đình có thù ân oán sở hữu nhà chúng ta Vệ, là thật sao?”

“Nếu cũng như nói lần hành động này của ngài, là thế tía báo thù, ngài thấy sao?”

mặt anh không chút đổi khác, chưa lộ ra bất kể trọng tâm tình gì, mặc đến âm lượng đèn flash chiếu vào mặt răng rắc răng rắc vang lên.

đằng sau lưng anh, còn có một thành viên gia đình dáng dấp giống hệt anh, sẽ nháy mắt tán tỉnh cùng biết nàng ký giả, khuôn bên tương đối trẻ tuổi hơn, nhiệt tình hơn. Anh ta là Vệ Chinh Hải, em ruột của Vệ Triển Dực.

cam kết giả canh giữ ở hai không gian khác, nôn nóng xông lại, Đinh Tinh Diễm Cấp Tốc chân đứng dậy, đổi lại giầy nhanh mau chóng chóng bám theo.

“Nhường chút ít, nhường một chút, nếu bị ngã thứ mang lại chưa đảm đương.” Cô bự tiếng kêu la. (Won: giống tránh ra tránh ra nước sôi nước sôi ở VN mọi người ý )

Một chiêu này đối có cam kết giả từ chỗ khác chạy tới coi cũng như có lợi, tuy nhiên đối sở hữu đám ký kết giả đang mong chờ quá chậm trước cửa thì chút ít cũng thiết yếu sử dụng được.

Cô bí mật lo ngại. Không đủ ah…! Chắc chắn đề xuất vấn đáp được Vệ Triển Dực, việc này đối sở hữu cô cực kỳ cần thiết. Đầu kia, Vệ Triển Dực mở miệng, chuẩn bị chat chit —— cô bất thình lình to tiếng la lên: “A! Vương Kim Đức ráng dao, từ bên đó xông lại !” Quả nhiên, đám cam kết giả trước mặt chớp nhoáng chuyển qua, hai mắt hình như Rada , liều mạng tìm kiếm.

“Đâu tất cả đâu có?”

“Trời ơi! Chắc chắn đề nghị vậy chắc cái ống kính đấy, đang cực kỳ chiếm gân đấy!” Thừa dịp sấn tới! Cô một con đường quá quan trảm tướng ( 1 tổ ấm 1 Ngựa ), vọt tới trước bên Vệ Triển Dực, nhấn buton máy ghi âm xuống, lại gần mặt miệng anh. Yes! Vừa lúc chắc là ghi lại cảm nghĩ của anh về buổi lễ đấy. Anh rũ ánh mắt cô; góc nhìn cô sáng quắc cơ đại dương xuyên thấu anh, nói đi, nói mau đi! Cảm tưởng của anh ấy hết sức ngắn, thật vô cùng ngắn, chỉ việc bốn chữ ——

“Không thể giải đáp.”

Nửa năm sau.

Trong “Toà soạn Gió Lốc” cực kỳ hỗn loạn.

Đây là một toà biên soạn tổng hợp, tạp chí ban hành mỗi tháng, văn bản đủ một số loại, khái quát giới diễn viên, bao gồm trị , tin tức, buôn bán kinh doanh, thị trường còn thêm cả các ngành nghề thư giãn.

Giờ phút này, những các bạn vừa mới phỏng vấn nhóm nhạc có tiếng Tiểu Thiên Vương tụ tập ngồi tán gẫu.

“Ôi! Mã Bân thật sự quá đẹp trai xuất sắc, cặp mắt kia quả thật sẽ điện cướp chết người!”

“Mau chép hình vào máy vi tính, đừng quên mang đến bên tôi khuôn mặt thiết yếu diện nha, chúng tôi muốn làm ảnh trên nền desktop. . . . . .”

“Tổng Biên!” ngẫu nhiên, có tiếng bước chân dồn dập từ bên phía ngoài truyền vào, các thiếu nữ nhìn nhau một dòng, lộ ra nụ mỉm cười gian gian.”Tổng Biên, ngài trước tiên đừng đi.”

Một đôi tay ngọc vươn ra, ngăn cản ý định tránh né bước đi nơi khác của Tổng biên tập.

“Xin mang đến tôi một chút tin tức về Vệ Triển Dực.”

“Ai, cô. . . . . .” Tổng Biên quan sát bạn ấy một cái, quay đầu bước đi.

Cô lại ngăn cản.”Cầu xin ông, xin mang đến tôi một cuộc vấn đáp Vệ Triển Dực!”

Tổng Biên ngẩng đầu lên, chú ý về phía cặp mắt kiên định.”Cô, cái người này thật sự. . . . . .” Ông ta đổi hướng giữ vững bước đi.
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

>> xem thêm Truyện sắc

Related Post