Vào một ngày cô bị đi học cụ cho em bọn họ của bản thân mình thì cô lại bắt gặp ra được chúng ta bạn học năm lớp mười của cô ý năm xưa nay lại là giáo viên của em bọn họ cô.
Ra mắt truyện yêu
Tác giả: Dạ Mạn
Thể loại: Ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện yêu
cố Thanh Đồng lên lớp sớm hai mươi phút, hiện nay cả phòng học cộng thêm cô bắt đầu là ba mọi người. Cô chọn vị thế ở cuối lớp, ngồi xuống, lấy quyển Văn học lịch sử châu âu ra.
Thời gian dần trôi qua, các sinh viên lục tục vào phòng. Vào buồng có không ít thể loại, có một số người ráng bữa sáng bên trên tay, có một số người điện thoại tư vấn điện thoại, ngáp, vân vân.
“Các cậu mau lên, mọi người chiếm hữu được tía vị trí.” Một quyển sách đặt bộp xuống bàn, cách xa hai cái cây bút.
“Ghế sau cũng bị người ta giành hết rồi, a a a Hơn nữa chúng ta giữ khu vực bàn đầu cho những cậu.”
Đây là tiết toán, xem ra dù là sinh cục học siêng ngành này cũng chưa có thể gì là thích tiết này lắm. Nắm Thanh Đồng hé miệng cười cợt, hơi cúi đầu liếc quyển sách trên tay.
ở trong nhà chưa yên tĩnh nhưng cũng chẳng ồn lắm, chỉ bao gồm tiếng xì xào be bé. Bất ngờ tiếng ầm ĩ mất tăm, thế vào chính là yên lặng như tờ.
>> Đọc thêm Ngôn tình trọng sinh
cầm cố Thanh Đồng vẫn cúi đầu quên mất, xem ra giáo viên tới, đề xuất vào học rồi.
phía trước thốt nhiên truyền đến mấy tiếng bàn tán xôn xao.
“Đổi gia sư à?”
“Đây là ai?”
“Ôi trời ơi. Đừng nói có nhà bạn đây là ông thầy Từ hóa trang nhé.”
“Hiệu quả tốt ghê.”
buồng học vừa yên tĩnh lại nhốn nháo cả lên, chỉ cần có điều phía bên trong bao gồm phần nhiều trung ương tình, đó chính là kích cồn đã bị khống chế.
ráng Thanh Đồng ngẩng đầu, ánh nhìn dõi về đằng trước.
trên bục giảng là một bóng dáng khôi ngô sạch đang. Trong đôi mắt trong suốt của vắt Thanh Đồng phản chiếu bóng hình kia, áo sơ mi trắng muốt phối sở hữu mẫu quần ka – ki.
Chữ viết bằng phấn trắng bên trên chiếc bảng black còn gìn giữ từ tiết trước đã được anh chùi rửa cho sạch.
Anh xoay mọi người, mặt tai cô liền vang công bố hít không khí. Cô không tất cả cỗ máy thời gian của Doraemon, nhưng lại người trước mắt…
thay Thanh Đồng bất ngờ.
“Chào Các bạn. Bởi vì giáo sư Từ ra Bắc tham gia nghiên cứu giúp học thuật, đề xuất môn toán tốt nhất kì này sẽ vì chưng tôi đảm nhận. Tôi tự Ra mắt, tôi tên Lâm Mặc Tuân, hai chữ mộc.” Anh núm phấn chóng vánh viết tên của bản thân mình lên bảng Black, nét chữ cứng cáp chuyển động linh hoạt.
Khóe miệng anh duy trì độ cong vừa phải: “Chúng ta học tiết bước đầu, tiết thứ hai chúng tôi sẽ chừa ra mươi phút đồng đại dương.”
chưa buộc phải nói cũng biết. Hơn chín mươi thành viên gia đình không ai dị nghị gì, mà còn cực kì phối hợp.
băng qua chiếc mic, các giọng nói đương đại của anh ý truyền tới mỗi một góc nhỏ dại của nhà học.
>> Đọc thêm Truyện ngôn tình ngược
“Về đường cong tích phân hình cung, theo giả thiết của khái niệm thì phía bên trong có một chặng đường cong hình cung tất cả cân nặng, một phần cong ở phía bên trên dày hơn chút ít, thường phía trên, tách rời điểm cong sau cuối của hình cung, ta tính toán khối lượng của hình cung ngay tại điểm này…”
ráng Thanh Đồng hé góc nhìn đồ thị bên trên bảng, còn gồm có con số làm cho thành viên gia đình khác chống mặt kia nữa. Cô căng mắt lên chú ý, khóe môi vạn bất đắc dĩ chiếm giật.
Cô ngẩn ngơ quan sát mấy chục cặp mắt của chúng ta đã tập trung bên trên bục giảng. Quả nhiên, sự thật lại bằng chứng bổ xung một lần nữa, biểu trưng của cô giáo quả thực khôn xiết thiết yếu đối với vấn đề học tập của sinh viên, đặc biệt là đối sở hữu những mọi người chỉ thích cái mẽ phía bên ngoài như này.
hiệu quả của tiết học này ko phải tốt đều đều.
Lúc nghỉ giữa giờ, chũm Thanh Đồng đi toilet. Trải qua năm dài tháng rộng, toilet chính là địa điểm quan tâm chén bát quái.
“Nếu thầy Lâm lên lớp từ kì trước, chắc chắn gia đình bạn vẫn không bùng hết cụm tiết toán tốt nhất.”
“Đúng đúng, ngôn từ thày dạy tỉ mỉ, lời lẽ dẽ hiểu, toán tốt nhất chưa khó khăn lắm, thì ra mọi người giống như nghe hiểu.”
“Khoa bạn gồm thầy giáo bắt đầu từ lúc nào nạm.”
“Này, cụm cậu mau lên, đổi cô giáo rồi. Lại còn chưa điểm danh nữa chứ, cậu mau tới đi, đến ngắm trai đẹp.”
Lúc rứa Thanh Đồng trở lại phòng học, ánh mắt cô vô tình rơi vào bục giảng, Lâm Mặc Tuân đang trò chuyện có một nam sinh, anh hơi nghiêng mình.
Vào tiết, rành mạch số người của phòng học đông hơn tiết trước hầu như. Cô nhìn bao quanh một vòng, tự nhiên bắt gặp bàn đầu sẽ ngồi đầy người thân, số đông là phụ nữ sinh. Thật ra cô tính toán chỉ lên một tiết rồi rời đi.
chỉ có điều cô giáo này dạy toán chưa tệ.
cho đến lúc tiết thứ hai chỉ từ mười phút tan lớp thì Lâm Mặc Tuân đã giảng xong xuôi ngôn từ bài xích học: “Bài học tiết này dứt, người thân còn chỗ nào chưa hiểu thì cứ hỏi.”
“Thưa thầy, hỏi bài toán gì cũng đã được đề nghị không?”
Lâm Mặc Tuân đồng ý một cái: “Có thể, cơ mà tôi có quyền giữ vững im lặng.” trên khuôn mặt anh là sự vui vẻ nhàn nhạt.
gia đình bạn cười cợt ồ lên, ngẫu nhiên không bỏ dở cơ hội này.
“Thầy Lâm, năm nay thầy bao nhiêu tuổi rồi.”
ánh nhìn nắm Thanh Đồng hơi đổi. Hai mươi nhăm tuổi.
“Tháng tám vừa rồi, bên tôi vừa tròn sinh nhật hai lăm tuổi.”
“Wow, trẻ quá.”
“Thầy Lâm, lũ em khôn xiết tò mò, thầy có lợi nghiệp trường nào vậy?” Tiếp một chị em sinh nữa đặt vấn đề.
“Havard.”
Lại một tràng tiếng than.
“Thầy Lâm….” bé mọt sách của lớp thông báo, một bạn nữ ngồi sau cậu ta kéo vạt áo tỏ ý khôn cùng chưa mong mỏi cậu ta hỏi việc này: “Em có một khúc mắc, toán cao cấp là môn học khô khan như ngói, thầy tất cả bí kíp gì không?”
Hơn nửa học sinh trong lớp xị mặt xuống, câu hỏi này không ưa chuộng để hỏi trong trường hợp này tí nào cả, giá tiền của!
Lâm Mặc Tuân quan sát cậu ta, hơi trầm ngâm nói: “Môn toán cao cấp chưa giống Trung văn cũng như ngoại ngữ, thực ra thì thiên phú khôn xiết quan trọng, nhưng lại quan trọng nhất là chịu đựng được trơ trẽn.”
“Được rồi, sắp tới hết tiết rồi, bây giờ chúng tôi có chuyện nên có tác dụng.” bỗng dưng anh mỉm cười một tiếng, lấy danh sách lớp ra: “Điểm danh.”
“Mẹ ơi, sao lại nuốm chứ.”
“Thầy, thầy âm hiểm thật đấy.”
“Hôm nay điểm danh lớp Một, Trần Thành.”
“Có.”
“Trần Dương.”
…
cầm cố Thanh Đồng đếm thầm, lớp này gồm chín gia đình bọn họ Trần, hai gia đình bạn bọn họ Trình. Tiếng phổ biến của cô giáo mới khôn xiết chuẩn, từ đầu đến cuối cùng chia thành giọng mũi siêu sáng tỏ.
“Tiếu Vũ Đồng.”
“Có.” vắt Thanh Đồng cực nhọc thở, giơ tay. Cô nhận thấy ánh nhìn quan sát từ đằng trước, ánh mắt đờ ra Bỗng chốc.
Hết tiết, vậy Thanh Đồng vội vã thu dọn sách vở, cô còn bắt buộc lên lớp. Cô em họ call điện đến: “Chị, hôm nay thầy tất cả điểm danh không?”
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!